Nhận định, soi kèo Pumas UNAM vs Atlas, 1h00 ngày 27/1: Lợi thế sân nhà
(责任编辑:Thể thao)
下一篇:Nhận định, soi kèo Abha vs Al
Kể từ 10/9/2021, VietNamNet mở thêm lựa chọn về thời gian để độc giả dễ dàng đăng ký và trải nghiệm sản phẩm tâm huyết VietNamNet Premium của chúng tôi. Cụ thể:
Trên hành trình nâng cấp liên tục VietNamNet Premium, chúng tôi sẽ không ngừng đầu tư công phu cả về mặt nội dung thông tin lẫn hình thức thể hiện: sẽ là những hình ảnh đặc tả đậm nét hơn, sẽ là những dữ liệu, biểu đồ chất lượng và sinh động hơn, sẽ thực sự là một kho tri thức đáng trân quý.
Báo VietNamNet rất mong các độc giả vẫn sẽ tiếp tục ủng hộ hướng đi mới này để cùng nhau xây dựng một nền báo chí sạch - tin cậy - chất lượng cao!
>> ĐĂNG KÝ VIETNAMNET PREMIUM TẠI ĐÂY
Vietnam Post và tham vọng 1 triệu thuê bao VietNamNet Premium
Lần đầu tiên, một tờ báo điện tử được phát hành thông qua đường bưu điện. Đây cũng chính là cơ hội để tìm kiếm nguồn thu mới cho các cơ quan báo chí Việt Nam trong bối cảnh doanh thu quảng cáo truyền thống suy giảm.
" alt="VietNamNet Premium" />- Khi dịch Covid-19 bùng phát tại TP.HCM, trước tình cảnh nhiều người lao động tự do không có việc làm, chứng kiến nhiều hoàn cảnh đáng thương, anh đã cùng đồng nghiệp thành lập nhóm thiện nguyện, kêu gọi các doanh nghiệp, tổ chức, nhà hảo tâm cùng giúp đỡ người dân khó khăn vì Covid-19.
Thời gian qua Vương Việt Phương và nhóm thiện nguyện đã trao hàng ngàn suất cơm đến những hoàn cảnh khó khăn, cơ nhỡ.
Những suất cơm nóng với thức ăn đầy đủ được anh Phương và nhóm thiện nguyện trao tận tay người dân với lời chúc ngon miệng Anh Vương Việt Phương và thành viên nhóm trao những suất ăn cho người dân (Ảnh: Minh Đức) Anh Phương chia sẻ: “Nhận thấy TP.HCM có nhiều người cơ nhỡ, khó khăn trong thời điểm giãn cách xã hội theo Chỉ thị 16, các hàng quán đều đóng cửa, tôi đã xin ý kiến của lãnh đạo Tạp chí Toà án nhân dân về ý định kêu gọi ủng hộ việc nấu cơm thiện nguyện hỗ trợ bà con. Rất hạnh phúc khi không chỉ nhận được sự đồng ý, lãnh đạo Tạp chí Toà án nhân dân còn ủng hộ tiền cho hoạt động thiện nguyện này”.
Anh Vương Việt Phương và nhóm thiện nguyện trao xong những suất ăn cuối cùng cũng đã nửa đêm Việc làm của anh Phương nhận được sự khích lệ lớn của cộng đồng, anh cùng nhóm thiện nguyện của mình cũng được các mạnh thường quân hỗ trợ thêm nhu yếu phẩm để giúp đỡ những người hoàn cảnh khó khăn tại TP.HCM giữa thời điểm giãn cách xã hội.
Anh Vương Việt Phương ngoài cùng bên trái. Vương Việt Phương còn từng được biết đến khi tham gia phát động chiến dịch “Hãy làm sạch biển” kêu gọi mọi người bảo vệ biển, hay “Vì sức khỏe Việt” nhằm bảo vệ sức khỏe cộng đồng, lên án và tẩy chay những cá nhân sản xuất thực phẩm không an toàn, không rõ nguồn gốc.
Viêt Phương chia sẻ, khi nỗ lực hết mình với công việc và các hoạt động từ thiện, anh luôn cảm thấy cuộc sống của mình có nhiều ý nghĩa. Anh mong muốn sẽ giúp đỡ được nhiều hơn nữa những hoàn cảnh khó khăn trong cuộc sống.
Doãn Phong
" alt="Mang cơm đến người nghèo trong đại dịch" /> - Trước khi lấy chồng, tôi thường được nghe những câu chuyện “kinh hoàng” củamấy chị cùng cơ quan khi phải ở chung nhà với bố mẹ chồng. Những câu chuyện ấy,nghe xong tôi thường bỏ ngoài tai, vì đúng thực tôi không tin lắm.
Không biết cóphải vì tôi quá non, quá ngây thơ hay không mà tôi luôn nghĩ, đã là vợ chồng,mình coi bố mẹ chồng là bố mẹ thì có bố mẹ chồng nào nỡ đối xử với con dâu tệbạc.
Và cũng vì luôn tin vào những điều tốt đẹp như thế nên khi lấy chồng, tôi đãmột mực nói với chồng rằng chúng mình sẽ về ở với bố mẹ khi được anh hỏi em muốnở đâu (dù lúc đó chúng tôi hoàn toàn có thể ở riêng và bố mẹ cho thoải mái lựachọn).
Bố mẹ chồng tôi đều đã 70, sức khỏe yếu nhưng khi biết tôi mang bầu, hai ôngbà dường như không cho tôi làm bất cứ việc gì. Sáng, hai vợ chồng ngủ đến 8h dậyrồi đèo nhau đi làm, tối chúng tôi trở về thì cơm đã dọn sẵn, hai ông bà đã ănxong và lên phòng nghỉ. Chưa hết, tôi có thói quen mang cơm trưa đi làm nên ôngbà luôn dậy sớm, đi chợ và nấu đồ ăn chuẩn bị sẵn cho tôi. Bữa cơm hôm nào cũngcó rất nhiều món, mỗi thứ 1 tí nhưng bày đầy cả mâm, hôm nào trên mâm cũng có7-8 món. Bố mẹ tôi cũng không cho tôi rửa bát vì sợ tôi lạnh tay và bụng chạmvào thành. Tôi nhớ những ngày mùa đông rét, mẹ vẫn hay tranh rửa bát với tôi. Bàbảo: “Con không được rửa đâu đấy, nước bắn vào bụng lạnh, chạm bụng vào thành,ảnh hưởng đến đứa bé”. Những hôm hai vợ chồng ăn sau, bà nói chồng tôi phải dọndẹp rửa bát cho tôi, không được để vợ làm.
Ảnh minh họa. Những ngày tôi được nghỉ làm, tôi ngủ đến trưa mới dậy, ăn xong thì nghỉ ngơirồi mẹ rủ tôi đi bộ. Hai mẹ con đi bộ với nhau, tôi ngại không dám nắm taybà. Nhưng bà lại rất chủ động, nắm tay tôi và hỏi con có thích ăn gì không, hỏitôi thích đi đường nào để mẹ dẫn đi…Vừa đi, hai mẹ con vừa nói chuyện. Bà kể chotôi nghe về những người hàng xóm, về bố mẹ và về chồng tôi. Có lần bà còn bảo:Con cứ thoải mái sinh con cho khỏe mạnh, không phải lo gì hết, có gì khó khănthì nói với bố mẹ!”
Cuộc sống vợ chồng cũng không thể tránh khỏi những lúc va chạm. Mỗi lần chúngtôi to tiếng, bố mẹ lại đứng ra bênh vực tôi. Bà bảo với chồng tôi: Mày thử mangbụng bầu hộ vợ xem có khó chịu trong người không? Đàn ông con trai thì phải bỏqua, phải nhường vợ chứ…
Hôm tôi sinh trong bệnh viện, hai ông bà tức tốc đi từ quê lên (tôi sinh sớmhơn dự tính – hôm đó ông bà về quê ăn giỗ), gương mặt tỏ rõ sự lo lắng. Tôi thấyhai ông bà cứ đi ra đi vào rồi hỏi tôi thấy thế nào, muốn ăn gì để bố mẹ mua.Đến khi tôi sinh xong, xuất viện, bố chồng tôi là người đi thanh toán toàn bộviện phí và đảm nhiệm nhiệm vụ hằng ngày hầm chân giò và đu đủ cho tôi ăn.
Cuộc sống cứ thế trôi đi, giờ con trai tôi đã được 16 tháng, tôi không thuêgiúp việc nữa. Hằng ngày, vợ chồng tôi đi làm, hai ông bà ở nhà trông cháu giúp.Bố mẹ chồng tôi nói: Đêm hôm con phải thức trông thằng ku, rồi lại dậy mấy lầnpha sữa nên cứ ngủ đi, khi nào đi làm thì dậy. Và thế là vẫn giữ thói quen cũ,bà dậy sớm vo gạo nấu cháo cho cháu rồi đi chợ mua thức ăn. Còn bố, sau khi quétdọn nhà cửa sẽ nấu cơm (sức khỏe mẹ yếu nên việc gì bố tôi cũng nhận làm, khôngđể mẹ động tay vào việc gì). Ông thường chuẩn bị cơm trưa ngay từ sáng, phần đểcho tôi mang đi làm, phần để buổi trưa hai ông bà ăn, phòng trừ trường hợp cháuquấy quả không nấu được.
Ông và cháu. Ảnh: Hồng Ngọc Ở nhà, ông bà sẽ cho cháu ăn 2 bữa cháo, 2 bữa sữa và váng sữa, trái cây…Buổi chiều tôi đi làm về, tôi sẽ tắm cho con, cho mình và chơi với con. Tôithường có thói quen tắm xong thì lau nhà, nhưng khi vừa mang cây lau nhà vào đẩythì ông đã bảo trưa nay bố lau cả rồi. Bữa cơm chiều nhiều hôm bố tôi cũng tranhnấu vì ông bảo: bà trông cháu đã mệt rồi, con chơi với con cho bà nghỉ, cả ngàyđi làm con nó nhớ lắm.
Đến quần áo của vợ chồng cái con thay ra, bố cũng thường đi 1 vòng thu gomrồi mang bỏ vào máy giặt. Buổi sáng, khi tôi đi thu cất quần áo, bao giờ cũngthấy mọi thứ đã xong xuôi, thậm chí bố còn gập gọn để sẵn, tôi chỉ việc mang vềphòng và cất vào tủ…
Tôi mang cơm đi làm và kể với mọi người là bố mẹ chồng chuẩn bị cho. Các chịvẫn hay trêu tôi: bố mẹ chồng em đúng là của hiếm, hiếm có khó tìm…
Tôi vẫn nghĩ người già thường khó tính, hay để ý, mình phải lựa, phải khéohơn để đẹp lòng bố mẹ. Và tôi luôn tâm niệm bố mẹ chồng cũng là bố mẹ mình, nàocó bố mẹ chồng nào nỡ đối xử với con dâu tệ bạc nếu con dâu thực tâm coi như bốmẹ đẻ. Có lẽ vì suy nghĩ như vậy nên đến giờ phút này, tôi vẫn không tin nhữngchuyện kinh hoàng về mối quan hệ con dâu với bố mẹ chồng khi sống chung mà cácchị ở cơ quan là sự thật!
Hồng Ngọc
" alt="Bố chồng nấu cơm cho con dâu mang đi làm" /> - Tại lễ trao giải tối 29/11, ông nói: "Cảm ơn Hội đồng xét thưởng, ban tổ chức đã có đánh giá khách quan tác phẩm, tạo động lực cho tôi tiếp tục nghiên cứu, viết lách. Tôi dự định viết thêm 10 cuốn sách, liên quan đến thành ngữ, tục ngữ ở các địa phương".
Ở tuổi 104, tác giả Nguyễn Đình Tư giữ sức khỏe tốt, tinh thần minh mẫn. Ông cùng con trai, Nguyễn Việt Hùng, đi từ TP HCM đi ra Hà Nội bằng tàu hỏa, để ngắm nhìn cảnh đẹp đất nước.
- " alt="Tại sao trên giàn hoa hay có rắn?" />
- Sáng 16/8, tại hội sở đơn vị diễn ra lễ phát động chương trình "Sacombank - Chia sẻ từ trái tim". Có hơn 550cán bộ nhân viên nhà băng tại TP HCM tham gia, đóng góp hơn 750 đơn vị máu.
Ông Lê Đức Thịnh - Phó tổng giám đốc Sacombank cho biết, hiến máu nhân đạo là hoạt động truyền thống, tổ chức thường niên trong suốt 12 năm qua. Chương trình thể hiện trách nhiệm, tinh thần sẻ chia với cộng đồng và xã hội. Chương trình tiếp tục được tổ chức từ nay đến 16/10 tại các chi nhánh, phòng giao dịch.
- ·Nhận định, soi kèo nữ Necaxa vs nữ Pumas UNAM, 7h00 ngày 28/1: Khách lấn chủ
- ·Những người mộng mơ 'bằng cấp không quan trọng'
- ·Man City nguy cơ mất Rodri đến hết mùa
- ·Nuốt hạt na có nguy hiểm?
- ·Soi kèo góc Rayo Vallecano vs Girona, 20h00 ngày 26/1
- ·Nước mắt người vợ trong căn biệt thự giữa Sài Gòn
- ·4 lần sảy thai do dị dạng tử cung
- ·Quan hệ mẹ chồng
- ·Soi kèo phạt góc Alaves vs Celta Vigo, 3h00 ngày 28/1
- ·Không muốn mình là người thứ ba, nhưng...
- "Ba ơi, ba đừng đi"
Trời đứng bóng, Huỳnh Tuấn Kiệt (28 tuổi, bác sĩ đa khoa, ngụ huyện Vĩnh Hưng, tỉnh Long An) mới hoàn tất công việc còn dở dang từ buổi sáng của mình tại Đội cấp cứu dã chiến thuộc Trung tâm y tế huyện Vĩnh Hưng.
Không vội ăn bữa trưa, Kiệt gọi điện thoại về nhà thăm con gái chưa đầy 4 tuổi đã xa cha mẹ nhiều ngày qua. Kiệt nói, vì là bác sĩ, khi dịch bệnh bùng phát, anh không thể ngồi yên ở nhà nên tình nguyện tham gia chống dịch.
Kiệt được giao nhiệm vụ khám sàng lọc, hỗ trợ tiêm vắc xin Covid-19, cấp cứu cho người dân tại Đội cấp cứu dã chiến ở địa phương. Ngày quyết định lên đường tham gia chống dịch, anh chỉ lo lắng chuyện sẽ xa con, sợ bé khóc khi không có ba mẹ ở gần.
Tuấn Kiệt (bên trái) và Ngọc Tầm (bên phải) quyết định gửi con ở nhà để tham gia tuyến đầu chống dịch. Nam bác sĩ chia sẻ: “Lúc tôi bày tỏ ý định tham gia chống dịch, ba mẹ cũng lo lắng, ngăn cản. Tuy nhiên, tôi đã thuyết phục được gia đình. Điều khiến tôi lo lắng hơn cả là nỗi nhớ con. Bởi, cả hai vợ chồng tôi đều tham gia chống dịch mà bé lại còn rất nhỏ”.
“Vợ tôi là điều dưỡng, công tác tại Bệnh viện dã chiến số 6, Trung tâm Y tế huyện Vĩnh Hưng. Cô ấy phụ trách chăm sóc bệnh nhân F0 nên không thể về nhà. Tôi thì 4-5 ngày mới tranh thủ về thăm con nên đành gửi bé cho ông bà nội chăm sóc”, anh nói thêm.
Đầu tháng 9, Kiệt được điều động đến huyện Đức Hòa hỗ trợ tiêm vắc xin. Đây là lần xa nhà, xa bé lâu nhất từ lúc anh tham gia chống dịch. Biết anh đi lâu ngày, bé gái quyến luyến, khóc "không cho ba đi".
Tuấn Kiệt hỗ trợ khám bệnh, lấy mẫu xét nghiệm. Tuấn Kiệt kể: “Đến giờ xe lăn bánh, bé vẫn níu lấy chân, không cho tôi đi. Thấy vậy, mọi người cho tôi nán lại, chia tay con thêm một chút. Xe lăn bánh, bé vừa khóc vừa chạy theo nói: “Ba ơi, ba đừng đi”".
Những lúc ấy, anh xúc động, thương con lắm nhưng chỉ biết lén gạt nước mắt, buông tay con, lên đường đi chống dịch. Bởi anh biết, dịch bệnh càng nhanh được khống chế, anh càng sớm được về với con, với gia đình.
“Nhớ con thì lặng khóc một mình”
Nằm trong khu cách ly, chị Nguyễn Thị Ngọc Tầm (28 tuổi, ngụ huyện Vĩnh Hưng, tỉnh Long An, vợ Tuấn Kiệt) nhớ con quay quắt. Tầm cầm điện thoại, mở ảnh con lên xem cho đỡ nhớ. Đã hơn 1 tháng qua, chị bỏ lại bé gái chưa đầy 4 tuổi ở nhà để tham gia chống dịch tại bệnh viện dã chiến.
Nam bác sĩ tham gia tiêm vắc xin cho người dân. Đây là lần thứ 2 chị vào bệnh viện dã chiến để chăm sóc F0. Trước đó, sau khi hoàn thành một tháng làm việc tại đây, chị được nghỉ 7 ngày để về thăm gia đình. Đó là 7 ngày quý giá, giúp chị bù đắp lại nỗi nhớ con suốt 1 tháng ròng rã đi chống dịch.
“Những ngày đó, tôi chơi đùa với bé rất vui. Một đêm, khi 2 mẹ con đang ngủ, bé quay sang ôm tôi rất chặt. Tôi bất ngờ, hỏi nhỏ: “Sao con ôm mẹ chặt thế” thì được bé gái trả lời là: “Con ôm mẹ để mẹ không đi nữa”. Nhưng cuối cùng tôi vẫn đi”, Ngọc Tầm chia sẻ.
Dù rất thương con nhưng với trách nhiệm của một nhân viên y tế, chị không thể ở nhà. Thế nên, ngay từ khi dịch bệnh bắt đầu diễn biến phức tạp, Tầm đã sẵn sàng cho ngày sẽ xa con.
“Tôi cố gắng chơi đùa với con thật nhiều rồi dùng điện thoại ghi lại những hình ảnh của con. Mục đích là lúc đi chống dịch, không được về nhà, nhớ con, tôi sẽ lấy hình bé ra xem cho đỡ nhớ”, chị nói.
Dẫu đã “chuẩn bị tâm lý” nhưng khi vào bệnh viện dã chiến, Tầm vẫn nhớ con quay quắt. Những ca trực đêm, Tầm ngồi một mình nhớ khoảnh khắc được ôm bé vào lòng mà ngủ. Buồn, nhớ con, Tầm mở điện thoại xem ảnh chụp con từ lúc bé mới lọt lòng đến khi biết gọi mẹ, đòi ba.
Gia đình nhỏ của vợ chồng bác sĩ Tuấn Kiệt, Ngọc Tầm. Nhiều đêm, nhớ con quá, chị lặng khóc một mình. Rồi những lần hai mẹ con nói chuyện với nhau qua điện thoại, thấy bé cứ đòi mẹ, Tầm không kìm nén được nỗi nhớ, muốn bật khóc thành tiếng. Những lúc như vậy, chị khéo léo hướng máy quay điện thoại đi nơi khác, lau nước mắt rồi mới tiếp tục trò chuyện với con.
Chị tâm sự: “Mỗi lần trò chuyện với bé qua điện thoại, bé đều khóc đòi tôi về nhà. Những lúc như thế, tôi dỗ bé bằng cách “xin” con cho mình đi bắt Covid.
"Tôi nói với bé rằng: “Con ở nhà ngoan để mẹ đi bắt Covid. Mai mốt mẹ về, mẹ đưa con đi Lan Rừng (khu vui chơi thiếu nhi gần nhà chị Tầm). Nghe vậy, bé mới đồng ý", chị kể thêm.
Hiện, Ngọc Tầm đã hoàn tất đợt công tác chống dịch tại bệnh viện dã chiến lần thứ 2 của mình. Chị đang trong thời gian cách ly theo quy định y tế để có thể trở về nhà với con gái.
Bài:Nguyễn Sơn
Ảnh: Nhân vật cung cấp
Những bức vẽ xúc động về tuyến đầu chống dịch Covid-19 của họa sĩ Tây Đô
Đôi tay nữ bác sĩ phồng rộp sau một ngày vất vả hay cảnh một F0 "nhí" trong bộ đồ bảo hộ chuẩn bị rời nhà đi cách ly điều trị đã được họa sĩ Thuận vẽ lại y như thật, tạo cảm xúc mạnh cho người xem.
" alt="Bác sĩ lên đường chống dịch Covid" /> Lần đầu tiên gặp nhau, Trúc là "sếp", còn Thành là người ứng tuyển. Xuất hiện trong chương trình Vợ chồng sontập 416, Trần Công Thành và Khưu Thị Kiều Trúc đã khiến người xem bật cười về sự duyên dáng và hài hước trong những câu chuyện của mình.
Kiều Trúc, 26 tuổi cho biết cô gặp chồng trong lần tuyển dụng quay phim cho nhóm của mình. Lúc đó, Trúc với tư cách là “sếp”, khi xem CV của Công Thành đã thấy rất ấn tượng. “CV dài 2 tờ A4, kinh nghiệm tràn đầy. Bức hình trên CV thấy rất ‘ghê’ - trông già, ngầu, tóc dài, kế bên là máy quay phim rất to. Em nghĩ người này chắc là chuyên nghiệp lắm, mình tuyển chưa chắc người ta làm với mình đâu”.
Nhưng sau đó, cô vẫn nói với trợ lý mời anh đến phỏng vấn. “Mời xong thì 5 phút sau trả lời liền là sẽ tham dự phỏng vấn. Khi em đi từ cầu thang xuống, đã thấy ảnh đang ngồi ở quầy lễ tân đợi rồi. Nhìn từ xa, em nghĩ: ‘Trời đất ơi, người rừng hay gì nhìn sợ quá’”.
Trúc nhớ lại: “Nhưng khi ảnh ngồi xuống thì thấy ‘trời, đẹp trai dữ vậy trời’”.
Vừa ngồi xuống thì Thành bắt chéo chân rồi hỏi: “Ở đây có tuyển đạo diễn hình ảnh không em?”. Câu hỏi khiến Trúc lo lắng vì nghĩ “ông này chuyên nghiệp dữ vậy, chắc làm gì rồi, ngồi nói gì nhanh nhanh cho ổng đi về, chứ chắc cũng không có làm việc chung được đâu”.
Khi Thành bày tỏ nguyện vọng mức lương 15 triệu/ tháng, Trúc nói: “Chỉ tuyển quay phim lương 9 triệu/ tháng, anh có làm không?”. Ai dè, Thành “ok luôn”.
Giải thích về quyết định nhanh chóng của mình, anh chàng cho biết: “Lúc nhìn thấy ‘sếp’ là khen xinh luôn, giống như sét đánh ngang tai vậy và muốn cuộc phỏng vấn kéo dài càng lâu càng tốt”.
Sau khi đã được nhận vào nhóm, Thành âm thầm tìm hiểu, tấn công “sếp”. “Trước đây, em khá bị động trong tình yêu, nhưng khi gặp bạn này em thấy rất tự tin vào bản thân và chủ động”.
Trong khi đó, Trúc kể: “Em có đặt một quy định trong ‘team’ là không được phép yêu đương”. Nhưng cuối cùng chính cô đã vi phạm và “từ đó đến nay chỉ có mình cặp này, không có cặp nào khác”.
Mưa dầm thấm lâu, cuối cùng cả hai trở thành một cặp. Nhưng vì muốn trêu ghẹo bạn trai, trong thời gian hai người tìm hiểu, cô đã phối hợp với trợ lý để lừa Thành rằng mình là người chuyển giới. “Thế mà ảnh tin lắm vì bọn em diễn hay, thấy ảnh cũng đấu tranh tâm lý dữ lắm”.
Nhưng Thành bày tỏ rằng kể cả Trúc là người chuyển giới thật thì anh cũng “thích và yêu rồi”. Tuy nhiên, anh cũng cố tìm hiểu xem cô nói thật hay đùa. “Đến nhà em tia một vòng xung quanh xem có đồ phụ nữ không thì thấy một giỏ luôn” - Thành kể.
Hai người trúng "tiếng sét" ái tình ngay lần đầu tiên gặp nhau. Chia sẻ về một kỷ niệm khiến hai người chia tay, Trúc kể nguyên nhân là do “ảnh chửi thề”. Nhưng 4 ngày sau thì cô nhận được bức thư viết tay của Thành - lúc đó đang đi công tác ở Phú Quốc.
“Đọc thư xong, em chắc luôn ‘đây là chồng tui, mình phải cưới người này’”.
Thành kể: “Em viết là ở đây cảnh đẹp nhưng không có em thì cũng chả ra gì, đại ý là em rất cần bạn ấy”. Trúc nói, đọc thư “vừa cảm động vừa sướng”.
Kể về tật xấu của chồng, Trúc cho biết: “Anh hay nghĩ em ra lệnh cho anh. Và anh hay tích tụ sự không hài lòng của mình để dồn vào lúc cãi nhau mới lôi ra nói”.
Giải thích về việc này, Thành cho biết, sở dĩ anh nghĩ vợ ra lệnh cho mình là vì “’tông giọng của em hơi cao”.
Nói về tật xấu của vợ, anh chồng 28 tuổi cho biết, vợ hay mua đồ online và nhiều lúc nói hơi to. Tuy nhiên, anh không muốn vợ thay đổi điều gì mà không xuất phát từ mong muốn của cô. Ngoài ra, anh cũng bày tỏ mong muốn vợ lắng nghe mình góp ý hơn một chút.
Đăng Dương
Trúng 'tiếng sét ái tình' của cô PG quán bia, U40 cưới sau 1 tháng quen biết
Chỉ sau 1 tháng quen nhau ở quán bia, đôi bạn trẻ đã đi đến hôn nhân.
" alt="Vợ chồng son tập 416: Đi xin việc đòi lương 15 triệu, sếp chỉ trả 9 triệu, quyết cưới sếp làm vợ" />- " alt="Rắn có sợ mèo?" />
Sự lãng mạn của anh từng khiến trái tim tôi loạn nhịp. (Ảnh minh họa)
Nhưng đó là đêm của ba năm về trước, còn bây giờ, anh – chồng tôi khi đã là lại là một người hoàn toàn khác. Không còn những vỗ về, ân ái, những bó hoa nhân dịp ngày lễ, sinh nhật, giờ đây, tất cả những món quà anh định tặng tôi đều được quy đổi thành tiền, kèm theo câu nói xanh rờn “tiền đây, vợ muốn mua gì tùy vợ”.
Ngay cả trong chuyện chăn gối, mỗi lần “làm việc” cùng nhau, anh không bao giờ quan tâm đến cảm giác hay suy nghĩ của vợ mà hoàn toàn “tự biên tự diễn”. Đôi khi, anh còn không cần tôi phải hợp tác. Kể cả những lúc tôi ngủ, anh làm bằng mọi cách đánh thức dậy chỉ để thỏa mãn 5 phút “khoái lạc” của bản thân.
Ba năm làm vợ anh không có ngày nào là anh không bắt tôi phục vụ chuyện chăn gối. Thậm chí, hồi mới cưới có ngày còn phải chiều anh đến 2-3 lần. Tôi thì mệt bã người, còn anh thì chẳng thấy có biểu hiện gì mệt mỏi cả.
Ban đầu tôi nghĩ, vợ chồng mới cưới nên nhu cầu cao là chuyện bình thường nhưng đã mấy năm rồi, anh vẫn thế, thậm chí, còn trở nên sung sức hơn với đủ mọi tư thế mới anh “học tập” trên mạng và ép vợ phải thực hành. Nếu không đáp ứng thì anh lại giận dỗi, và cho rằng tôi không yêu chồng, tôi có người khác hay sao mà không chiều anh. Có lần, bị tôi từ chối, anh vùng vằng bật ra khỏi giường và lẩm bẩm “biết vậy, bỏ vài trăm chơi gái cho đã”, khiến tôi thật sự bất ngờ và thấy bị xúc phạm.
Nhiều lần tôi tự hỏi, tại sao con người lãng mạn, tinh tế trong anh chỉ trong khoảng thời gian ngắn đã biến mất, thay vào đó là con “mãnh thú” sẵn sàng “vồ” lấy tôi và ngấu nghiến thỏa mãn dục vọng của bản thân. Liệu do công việc của anh quá nhàn hạ, hay chồng tôi mắc bệnh gì, mà nhu cầu tình dục lại cao quá so với người bình thường như thế?
Hiện tại, tôi rất hoang mang và mệt mỏi vì không thể đáp ứng nhu cầu quá cao của chồng, càng không thể “tới bến” với chồng khi cả ngày đã rã rời với công việc, con cái. Hơn nữa, dường như tôi bị “chai lì” cảm xúc và sợ gần gũi chồng do cách làm “chuyện ấy” quá cục mịch và thô thiển của anh.Tôi phải làm gì để tìm lại con người lãng mạn của chồng ngày xưa đây?. Mọi người có cách gì không?
(Theo Eva.vn)" alt="Sau ngày cưới, chồng hết lãng mạn" />
- ·Nhận định, soi kèo Rajasthan United vs Inter Kashi, 17h00 ngày 28/1: Xa nhà là thất vọng
- ·Quan chức Tây Ban Nha thừa nhận sai sót khi chống lũ
- ·Vợ chồng mới cưới 'đại chiến' vì... tiền
- ·3 lần rắp tâm sát hại người tình vì ghen
- ·Nhận định, soi kèo St. Pauli vs Union Berlin, 23h30 ngày 26/1: Tận dụng cơ hội
- ·Toyota Việt Nam tặng Vĩnh Phúc thiết bị y tế 1,2 tỷ đồng
- ·Nỗi khổ của người phụ nữ bị ép yêu bằng bạo lực
- ·Dù giận đến mấy, người vợ cần rõ một số giới hạn để tránh hôn nhân rơi vào bế tắc
- ·Nhận định, soi kèo Athletic Bilbao vs Leganes, 0h30 ngày 27/1: Khó thắng đậm
- ·Vietcombank góp 5 tỷ đồng cho chương trình sửa chữa nhà ở